NGUYỆT QUẾ
Tháp cổ ngàn năm đứng giữa trời
Bao mùa nắng trải với mưa phơi
Rưng rưng bật đá màu năm tháng
Man mác tường rêu dấu một thời
Vạn nẻo đường đi hồn luyến nhớ
Muôn chiều Tháp đợi bóng chơi vơi
Về thăm Tháp cổ thương Bình Thạnh
Gửi chút tình thơ họa mấy lời.
Gửi chút tình thơ họa mấy lời.
NQ
HỌA THƠ THĂM THÁP CỔ CỦA NGUYỆT QUẾ
THANH NHÀN
Tháp cổ hiên ngang, giữa đất trời
Qua bao thế kỷ, nắng sương phơi
Qua bao thế kỷ, nắng sương phơi
Uy nghi cổ kính, không mờ nhạt
Lộng lẩy nghìn năm rạng thế thời
Người đến suy tư, lòng tiếc nuối
Người đến suy tư, lòng tiếc nuối
Thi nhân hoài cảm, biết sao vơi
Người đi viếng tháp, hồn say đắm !
Cảm hứng hòa thơ gửi đáp lời.
TN