Mây chiều rẻ bóng ngả dần
tan nắng
Gió rạt rào thổi nhẹ dáng
bến xưa
Nhớ đến quê lòng càng thêm
sâu lắng
Sao vắng lặng cô em về thôn
nhỏ
Bến sông Vàm theo lối cũ
ngày xanh
Anh cùng em hái hoa từ dạo
đó
Những chú chim đùa cợt đậu
trên cành
Hát khúc tình quê lòng anh
bỗng nhớ
Quên làm sao ngày ấy phải
không em
Bến xưa vắng bóng người xưa
bỡ ngỡ
Nỗi buồn tênh trang nhật ký
ta xem
Tiếng bìm bịp kêu bên ven lau
sậy
Nghe não lòng khách đợi để
sang sông
Hàng trâm mốc ửng hồng em
có thấy
Bến đò xưa rạo rực nỗi
hoài mong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét