Tập
thơ “Con sông chúng mình” đã thêm một bước tiến lớn cho tác giả Nguyễn
Thị Kim Liên (còn có bút danh là Sông Hương) Tác phẩm gồm 50 bài thơ
càng tỏa sáng sự tưởng tượng phong phú và sâu sắc, càng cho người
đọc thấy vẻ đẹp của dòng sông…
Bốn chữ "Con sông chúng mình" vẻ
lên hình tượng của nó như nằm trên mặt nước sông Vàm. Tác giả yêu
thích mặt trường giang, ngắm hoa tím lục bình trôi lơ lững, say theo
con đò kẽo kẹt trên sông, đắm mình trong làn nước xanh bốn mùa …mà
cảm hứng thành thơ:
Quê em có dòng sông Vàm
Bốn mùa xanh con nước êm đềm
Cả bốn mùa câu hò êm ả
Bốn mùa nương con sóng mênh mang…
Tác giả yêu Trảng Bàng quê mình bốn
mùa nhìn theo con nước ròng nước lớn, tận hưởng những con sóng vỗ
thì thầm quanh năm suốt tháng gắn liền với cuộc đời. Tác giả xem dòng
sông là bạn trong những buổi chiều buông lung linh theo dòng nước:
Nhớ Vàm Cỏ, Vàm Cỏ ơi !
Cuộc đời em đó,
chảy dọc nỗi vui buồn sướng khổ
phải không anh ?
Quả là tâm sự của tác giả dồn hết
cho con sông Vàm. Con sông như vơi đi ưu
buồn, chia sẻ nỗi niềm riêng, như dâng tào cảm xúc vui tươi, hạnh phúc
của cuộc đời. Con sông như gắn bó
với thơ ca, như dòng chảy đầy yêu thương, trắc ẩn. Khiến, lòng ta mỗi lần nhắc đến tác
giả thì tự nhiên cũng nhớ ngay đến con sông. Ngay với bút hiệu Sông
Hương, ta cũng thấy cả một dòng sông đầy thơ mộng. Đây, dòng sông Vàm
chứa chan:
Vàm Cỏ của em và Vàm Cỏ của anh
cho chúng mình một hương đầm thấm
Một tình yêu ngọt ngào sâu đậm
Và dập dìu như con nước dịu êm.
Đấy
! Vàm Cỏ và kỷ niệm cứ như nhìn
là thấy…
Nét
chung của nhà thơ Nguyễn Thị Kim Liên là một nhà giáo hiền hòa và
giản dị, thích hòa đồng cùng xã hội, yêu mến bạn bè văn học. Nét
riêng của tác giả là thường gửi vui buồn lẫn lộn trầm mặc theo dòng
nước.
Có lần nhìn thôi, cũng đủ cho nhà
thơ dậy lên nỗi lòng xúc cảm nhớ đến mẹ hiền trĩu nặng trong lòng,
tưởng tượng lại một thời thơ ấu đã đi qua…
Thân
có lặn lội bờ sông
Cho
con những bữa no lòng mẹ ơi !
Có lẽ khi thành đạt, mẹ không còn ở
trên cõi đời nữa nên tác giả lặng lẽ với thời gian trôi qua mau trong
cuộc đời. Phải nói người phụ nữ nhà thơ ấy đã rất đảm đang lo cho
gia đình một cuộc sống hạnh phúc, nhưng cũng không quên chữ hiếu
thiêng liêng của mình. Cụm từ “ cho con những buổi no lòng” thật không
đơn giản. Mẹ đã phải biết bao vất vả, mồ hôi, cả nước mắt nữa…để có
được ước mơ lớn nhất của đời mình. Và tiếng kêu “ Mẹ ơi ! kia nghe
thiêng liêng và tha thiết làm sao ! Hình như trong bất kỳ người nào,
tiếng kêu ấy vẫn là tiếng của yêu thương ngọt ngào nhất. Nhà thơ
Nguyễn Thị Kim Liên thơ cũng thế, “Mẹ ơi !” nghe sao mà thắm thiết…Vì
vậy, nhớ đến mẹ, nhà thơ tràn ngập nỗi lòng… Và cũng từ đó, nhà
thơ Nguyễn Thị Kim Liên thơ tạo dựng cho con mình cả một tương lai tươi
sáng. Những bài thơ viết cho con cứ như tràn ra tình thương yêu người
mẹ. Chẳng những nhà thơ đã không phụ lòng lớp trước đời bà đời mẹ
gian khổ, lại còn là người mẹ bao
la tình thương con….
Cũng có lúc tác giả:
Một
mình tôi giữa mênh mông
Một
mình tôi giữa thinh không tình người …
Thấy lòng trống vắng như giữa trời
mênh mông ao ước một điều gì hòa nhập hồn thơ. Phải chăng vì thế mà
tác giả tìm nơi tĩnh lặng để một mình thổn thức nỗi lòng và ngân
lên những câu thơ tuyệt dịu. Tôi rùng mình, khi đọc tới mấy chữ “thinh
không tình người” ? Sao thế ! Tình người mà thinh không ư ? Phải chăng,
cũng có lúc tác giả cô đơn, cô đơn đến thinh không tình người ? Thế
là trong "Con sông chúng mình" đôi khi ta cũng gặp chỉ có một
mình…
Là người yêu thơ, cảm nhận "Con
sông chúng mình" thật ngọt ngào êm dịu, ngôn từ đời thường mà
tha thiết làm sao ! Tác giả luôn đi tìm một lối đi riêng cho mình.
Cách tân, vốn là quy luật của thơ ca. Và ta có một Nguyễn Thị Kim
Liên ngọt ngào mê đắm…
Tác giả có hai tập thơ đầu tay “ Ánh
đèn phố núi” và “ Môi ngọt”. Bây giờ là "Con sông chúng
mình". Ba tâp thơ cũng đủ nói đến một Sông Hương trong lòng người
hâm mộ. Không ngờ, đất Trảng lại có một nữ thi sĩ tài năng trong sự
nghiệp văn chương, nguồn lực thơ dồi dào, một tâm hồn cao đẹp như thế
! Chắc chắn, nhà thơ còn có cả con đường dài trong sự nghiệp. Vững
vàng trong cuộc sống gia đình, tài hoa trong thơ ca…đó là những gì mà
tác giả gởi lòng mình qua tập thơ để dâng đời mãi mãi.
Khép lại tập thơ, ta bỗng thấy cả
"Con sông chúng mình" như chảy vào tim, chảy vào tình yêu của
chính chúng ta niềm cảm xúc vô biên. Vâng ! "Con sông chúng
mình" giờ đây không chỉ riêng tác giả, mà sẽ trở thành con sông của
tình yêu đôi lứa …chảy mãi chảy mãi…
THANH NHÀN -
28/12/2012
Tôi chưa có dịp được đọc tác phẩm "Con sông chúng mình" nhưng qua bài viết của bạn đã làm tôi tò mò muốn được đọc qua.
Trả lờiXóaChúc bạn năm mới 2013 được dồi dào sức khỏe, hạnh phúc.
Tôi cũng rất ấn tượng với thơ của chị Kim Liên, nhà thơ nữ tài hoa Đất Trãng. Anh viết hay quá.
Trả lờiXóaXin chúc mừng nhà thơ Kim Liên và chúc mừng anh TL, bài viết thật hay rất lôi cuốn người đọc.
Năm 2013 chúc anh vui nhiều nhé.
Nhà mới của QuynhHoa : yume.vn.hhphlan55. Nếu rãnh mời anh ghé chơi nhé. Cảm ơn anh.
Ủa ! QH viết nhầm rồi anh ơi. QH xin viết lại đc nhà mới nha :
Trả lờiXóayume.vn.hhpglan55
Thân mời anh chị CLB Bình Thạnh ghé chơi nhé.
Mến
Quynhhoa
Quynhhoa cất nhà bên yume à. Chị cũng tạo bên đó một blog nhưng sao thấy nó có vẻ chuyên nghiệp quá nên chị thích bên blogspot này hơn
Trả lờiXóaChị XK ! Trang blogspot này cũng hay quá chị ha. Yume có nhiều chức năng lắm, em cũng chưa khai thác hết. Ở đó toàn là "đại gia" không hà chị nhưng rất thân tình nên cũng đỡ tủi..hì
Xóachị rãnh thì ghé em nhé.
Chúc chị vui.
Chữ chúng mình là ai với ai vậy ta ?
Trả lờiXóaHình như người phân tích quên nói chỗ này ....
Dòng sông chúng mình
Trả lờiXóaVẫn mênh mông
Vũ điệu..
Sóng vỗ
chập chờn
giấc mơ yêu...
Thanh Liêm