THANH NHÀN
Em gánh về đâu hoa lài trăm ngả
Nỗi niềm riêng số phận kiếp hồng nhan
Có phải em hận kẻ bạc tình lang
Quảy gánh trên vai một loài hoa vỡ
Tím cả lòng duyên tình em đã lỡ
Chuỗi ngày dài ôm hận mãi đơn côi
Tình em đó mệnh bạc như vôi
Nửa chừng xuân sống với đời lẻ bạn
Nỗi sầu xưa càng thêm tự thán
Những cành hoa em lỡ trót trao ai
Phút suy tư chịu trăm đắng ngàn cay
Thương lắm những loài hoa còn bất hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét